“Đoàn thuyền đánh cá” là bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Huy Cận, được sáng tác vào năm 1958, giữa thời kỳ miền Bắc đang bắt tay xây dựng chủ nghĩa xã hội. Bài thơ không chỉ miêu tả cảnh đẹp thiên nhiên đất nước, mà còn ca ngợi tinh thần lao động tập thể của ngư dân. Ai đọc vô cũng thấy lòng tự hào về đất nước, con người. Cái bài thơ này, nó là bài thơ kiểu bảy chữ, hay còn gọi là thể thơ thất ngôn, mà lại có nhạc điệu dạt dào nghe như hát hò, khiến người đọc, người nghe cảm thấy vừa vui, vừa hứng khởi.
Bài thơ này dài, nhưng cái mỗi đoạn thì như một bức tranh. Cứ nghĩ là mình đứng đó, ngay bờ biển mà nhìn ngư dân ra khơi, thấy cả cảnh biển trời bao la, nào là gió, là sóng vỗ, là trăng lên. Thế nên, bài thơ không chỉ là tả cảnh mà là gửi gắm cảm xúc của tác giả vào từng chữ, từng câu. Cái lời thơ, nó không cầu kỳ, mà cứ nhẹ nhàng như người làng chài kể chuyện vậy, nhưng lại dạt dào tình cảm, dạt dào niềm tự hào về quê hương.
Về thể thơ của bài này, phải nói rõ là thể thơ bảy chữ. Cứ mỗi dòng là bảy chữ, rồi lại gieo vần linh hoạt, có đoạn thì vang lên như lời hát. Chính nhờ cách gieo vần đó, nên cái bài thơ này nó không chỉ đẹp ở ý mà còn đẹp ở nhạc. Mà hễ thơ có nhạc thì dễ đi vào lòng người lắm, nghe mà nhớ mãi không quên.
Nếu để ý, ta sẽ thấy trong bài thơ này, nhà thơ dùng rất nhiều từ ngữ tả cảnh. Chẳng hạn, biển cả trong bài thơ hiện lên bao la, trù phú, dưới ánh trăng sáng, cùng với cảnh đoàn thuyền nối đuôi nhau, mạnh mẽ ra khơi đánh cá. Nói thiệt chớ cái hình ảnh đó làm cho ai cũng thấy lòng mình xốn xang, thấy được cái cuộc sống lao động sôi nổi, cái niềm vui lao động của người ngư dân.
Vậy thì, bài thơ này nó đâu chỉ là một bài thơ đơn thuần đâu. Nó là một bài trường ca ca ngợi cuộc sống lao động, là tiếng hát của cả một đoàn thuyền đầy khí thế. Như người làng chài, cứ mỗi khi ra khơi là cất tiếng hát, tiếng reo vui. Đó là niềm vui, là cái hạnh phúc khi được lao động, được gắn bó với biển, với quê hương.
- Bài thơ nói về niềm tự hào của người dân làng chài về công việc của mình, về đất nước mình.
- Ca ngợi cảnh đẹp thiên nhiên Việt Nam: cảnh biển dưới ánh trăng, sóng biển, gió biển…
- Bài thơ thể hiện tình yêu lao động, niềm vui của con người khi sống giữa thiên nhiên và cùng nhau xây dựng cuộc sống.
Nói đến bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” thì cũng không thể bỏ qua cái hình ảnh tráng lệ, rộng lớn của thiên nhiên, mà qua cái nhìn của nhà thơ, nó lại hiện lên như một bức tranh sống động, có sức sống, có hồn. Mỗi khi đoàn thuyền ra khơi, ta cảm nhận được nhịp điệu mạnh mẽ, tự tin, cái niềm tin vào một tương lai tươi sáng. Thế là cái hình ảnh người ngư dân đã trở thành biểu tượng của sự cần cù, của ý chí xây dựng quê hương.
Thơ này nó vừa có nhạc điệu, vừa có cái hồn của người dân lao động, vừa là bức tranh thiên nhiên, lại là lời ca, lời tự hào về đất nước. Vậy nên, ai đọc vô cũng thấy yêu, thấy thương, thấy mến cái cuộc sống mộc mạc mà dạt dào tình nghĩa này.
Tags:[Đoàn thuyền đánh cá, Thể thơ bảy chữ, Thơ mới, Thiên nhiên Việt Nam, Tinh thần lao động]